古籍史书名著

古诗词成语大全

关闭

百度APP扫码登录

登录二维码

百度小程序 有声古诗词 可收藏

当前位置:首页 > 内容详情

《【双调】风入松_翠楼红袖倒》-诗词详解

朝代:元代 作者:未知作者 136088人查看

内容详情

《【双调】风入松_翠楼红袖倒》

作者:未知作者 朝代:元代

翠楼红袖倒金壶,春色满皇都。

夜阑地烧银烛,那其间多少欢娱。

薄利虚名间阻,俏风格以此消疏。

【乔牌儿】这番本实虚,不合惹题目。

俊禽着网惜羽,忍不住自喑咐。

【天仙子】棘里兔,难配扑天鹄。

馋眼痴心,看之不足。

猛可里见姨夫,败坏风俗。

好花怎教他做主,不辨贤愚。

【离亭宴煞】锦笺空写多情句,枉可惜口谈珠玉。

假做苏卿伴侣,被冯魁已早图谋。

使尽心,才得悟,则不如将取孛兰便数。

咱看上脸儿甜,止不过钞儿苦。

楚阳台远暮云遮,烟水恨连叠。

沈郎多病腰肢怯,喜相逢可惯离别。

悄悄鸳帏惭冷,薄怯怯绣衾空设。

【乔牌儿】雁声不断绝,砧韵无休歇。

戍楼残角声凄切,品梅花三弄彻。

【新水令】兽炉香冷篆烟斜,对银半明不灭。

愁万种,恨千叠。

几口儿长吁,怎支吾这一夜。

【搅筝琶】空摧扌颠,直恁信音绝。

欲寄相思,凭谁人话说。

除纸笔,带喉舌,短叹长嗟。

不流泪料来心似铁,寸肠千结。

【离亭宴煞】难睚漏水如年夜,正值着暮秋时节。

坐不稳自敝自焦,睡不着不宁不帖。

寒雁哀,寒蛩切,忽聚散阶前落叶。

却是那透户一帘风,穿窗半弯月。

夜阑深院暮寒加,愁听漏声多。

银台画烛烧残蜡,伴离人心绪杂咱。

有分红愁绿惨,无心赏白洒黄花。

【搅筝琶】《阳关》罢,香脸褪残霞。

针线慵拈,匙杓倦把。

和泪盼雕鞍,目断天涯,幽雅。

离添病人憔悴煞,瘦得来不似人家。

【乔牌儿】料应薄幸他,别却志诚话。

俺看他歹处无纤恰,他于人情分寡。

【沉醉东风】全不想对月拈香剪发,指神誓奠酒浇茶。

信口开,连心耍,向娼门买行踏。

但有半句儿真诚敬重咱,无样般相思报答。

【离亭宴煞】早是可曾经心绪愁牵挂,又逢暮秋潇洒。

恰不听寒蛩唧唧,又听的寒雁哑哑。

傍枕衾,临床榻,暂合眼一时半霎。

又听的疏雨洒窗纱,西风弄檐马。

离情万金良夜霎时欢,犹恨不松宽。

停延初试春风面,便安排病沈愁潘。

从寄巧歌《金缕》,娇羞半掩霜纨。

【新水令】乐昌妆镜破双鸾,今古恨短长亭畔。

两下里几多般,受过的凄凉被俏萦占。

分明少个莺花伴,奈今生缘分浅,凉打叠起更休算。

【搅筝琶】夕阳外,山隐隐水漫漫。

似恁的凄凉,如何倒颠。

终有日相逢,心苦眉攒。

憔悴了玉容谁是管,越不成烟爨。

【离亭宴煞】后期远约今秋判,那其间甚娘情款。

受儿度枕冷衾寒,捱几宵月苦风酸。

酒满斟,他亲劝,先摘得都无少半。

本待一饮不留残,到被别离泪添满。

古诗“《【双调】风入松_翠楼红袖倒》”拼音对照

【双调】风入松_翠楼红袖倒

cuì lóu hóng xiù dào jīn hú, chūn sè mǎn huáng dōu.

翠楼红袖倒金壶,春色满皇都。

yè lán dì shāo yín zhú, nà qí jiān duō shǎo huān yú.

夜阑地烧银烛,那其间多少欢娱。

bó lì xū

薄利虚

míng jiān zǔ, qiào fēng gé yǐ cǐ xiāo shū.

名间阻,俏风格以此消疏。

qiáo pái ér zhè fān běn shí xū, bù hé rě tí mù.

【乔牌儿】这番本实虚,不合惹题目。

jùn qín zhe wǎng xī yǔ, rěn bú zhù zì yīn fù.

俊禽着网惜羽,忍不住自喑咐。

tiān xiān zǐ jí lǐ tù, nán pèi pū tiān gǔ.

【天仙子】棘里兔,难配扑天鹄。

chán yǎn chī xīn, kàn zhī bù zú.

馋眼痴心,看之不足。

měng kě lǐ jiàn yí fū, bài

猛可里见姨夫,败

huài fēng sú.

坏风俗。

hǎo huā zěn jiào tā zuò zhǔ, bù biàn xián yú.

好花怎教他做主,不辨贤愚。

lí tíng yàn shā jǐn jiān kōng xiě duō qíng jù, wǎng kě xī kǒu tán zhū yù.

【离亭宴煞】锦笺空写多情句,枉可惜口谈珠玉。

jiǎ zuò sū qīng bàn lǚ, bèi féng kuí yǐ

假做苏卿伴侣,被冯魁已

zǎo tú móu.

早图谋。

shǐ jìn xīn, cái dé wù, zé bù rú jiāng qǔ bèi lán biàn shù.

使尽心,才得悟,则不如将取孛兰便数。

zán kàn shàng liǎn ér tián, zhǐ bù guò chāo ér kǔ.

咱看上脸儿甜,止不过钞儿苦。

chǔ yáng tái yuǎn mù yún zhē, yān shuǐ hèn lián dié.

楚阳台远暮云遮,烟水恨连叠。

shěn láng duō bìng yāo zhī qiè, xǐ xiàng féng kě guàn lí bié.

沈郎多病腰肢怯,喜相逢可惯离别。

qiāo qiāo yuān

悄悄鸳

wéi cán lěng, báo qiè qiè xiù qīn kōng shè.

帏惭冷,薄怯怯绣衾空设。

qiáo pái ér yàn shēng bù duàn jué, zhēn yùn wú xiū xiē.

【乔牌儿】雁声不断绝,砧韵无休歇。

shù lóu cán jiǎo shēng qī qiè, pǐn méi huā sān nòng chè.

戍楼残角声凄切,品梅花三弄彻。

xīn shuǐ lìng shòu lú xiāng lěng zhuàn yān xié, duì yín bàn míng bù miè.

【新水令】兽炉香冷篆烟斜,对银半明不灭。

chóu wàn zhǒng, hèn qiān dié.

愁万种,恨千叠。

jǐ kǒu ér zhǎng

几口儿长

xū, zěn zhī wú zhè yī yè.

吁,怎支吾这一夜。

jiǎo zhēng pá kōng cuī shou diān, zhí nèn xìn yīn jué.

【搅筝琶】空摧扌颠,直恁信音绝。

yù jì xiāng sī, píng shuí rén huà shuō.

欲寄相思,凭谁人话说。

chú zhǐ bǐ, dài hóu

除纸笔,带喉

shé, duǎn tàn zhǎng jiē.

舌,短叹长嗟。

bù liú lèi liào lái xīn shì tiě, cùn cháng qiān jié.

不流泪料来心似铁,寸肠千结。

lí tíng yàn shā nán yá lòu shuǐ rú nián yè, zhèng zhí zhe mù qiū shí jié.

【离亭宴煞】难睚漏水如年夜,正值着暮秋时节。

zuò bù wěn zì bì zì jiāo, shuì bù zháo

坐不稳自敝自焦,睡不着

bù níng bù tiē.

不宁不帖。

hán yàn āi, hán qióng qiè, hū jù sàn jiē qián luò yè.

寒雁哀,寒蛩切,忽聚散阶前落叶。

què shì nà tòu hù yī lián fēng, chuān chuāng bàn wān yuè.

却是那透户一帘风,穿窗半弯月。

yè lán shēn yuàn mù hán jiā, chóu tīng lòu shēng duō.

夜阑深院暮寒加,愁听漏声多。

yín tái huà zhú shāo cán là, bàn lí rén xīn xù zá zán.

银台画烛烧残蜡,伴离人心绪杂咱。

yǒu fèn hóng

有分红

chóu lǜ cǎn, wú xīn shǎng bái sǎ huáng huā.

愁绿惨,无心赏白洒黄花。

jiǎo zhēng pá yáng guān bà, xiāng liǎn tuì cán xiá.

【搅筝琶】《阳关》罢,香脸褪残霞。

zhēn xiàn yōng niān, shi biāo juàn bǎ.

针线慵拈,匙杓倦把。

hé lèi pàn diāo ān,

和泪盼雕鞍,

mù duàn tiān yá, yōu yǎ.

目断天涯,幽雅。

lí tiān bìng rén qiáo cuì shā, shòu de lái bù shì rén jiā.

离添病人憔悴煞,瘦得来不似人家。

qiáo pái ér liào yīng bó xìng tā, bié què zhì chéng huà.

【乔牌儿】料应薄幸他,别却志诚话。

ǎn kàn tā dǎi chù wú xiān qià, tā yú rén qíng fèn guǎ.

俺看他歹处无纤恰,他于人情分寡。

chén zuì dōng fēng quán bù xiǎng duì yuè niān xiāng jiǎn fà, zhǐ shén shì diàn jiǔ jiāo chá.

【沉醉东风】全不想对月拈香剪发,指神誓奠酒浇茶。

xìn kǒu kāi, lián xīn shuǎ, xiàng

信口开,连心耍,向

chāng mén mǎi xíng tà.

娼门买行踏。

dàn yǒu bàn jù ér zhēn chéng jìng zhòng zán, wú yàng bān xiāng sī bào dá.

但有半句儿真诚敬重咱,无样般相思报答。

lí tíng yàn shā zǎo shì kě zēng jīng xīn xù chóu qiān guà, yòu féng mù qiū xiāo sǎ.

【离亭宴煞】早是可曾经心绪愁牵挂,又逢暮秋潇洒。

qià bù tīng hán qióng jī jī, yòu

恰不听寒蛩唧唧,又

tīng de hán yàn yā yā.

听的寒雁哑哑。

bàng zhěn qīn, lín chuáng tà, zàn hé yǎn yī shí bàn shà.

傍枕衾,临床榻,暂合眼一时半霎。

yòu tīng de shū yǔ sǎ chuāng shā, xī fēng nòng

又听的疏雨洒窗纱,西风弄

yán mǎ.

檐马。

lí qíng

离情

wàn jīn liáng yè shà shí huān, yóu hèn bù sōng kuān.

万金良夜霎时欢,犹恨不松宽。

tíng yán chū shì chūn fēng miàn, biàn ān pái bìng shěn chóu pān.

停延初试春风面,便安排病沈愁潘。

cóng jì qiǎo

从寄巧

gē jīn lǚ, jiāo xiū bàn yǎn shuāng wán.

歌《金缕》,娇羞半掩霜纨。

xīn shuǐ lìng lè chāng zhuāng jìng pò shuāng luán, jīn gǔ hèn duǎn cháng tíng pàn.

【新水令】乐昌妆镜破双鸾,今古恨短长亭畔。

liǎng xià lǐ jǐ duō bān, shòu guò de qī liáng

两下里几多般,受过的凄凉

bèi qiào yíng zhàn.

被俏萦占。

fēn míng shǎo gè yīng huā bàn, nài jīn shēng yuán fèn qiǎn, liáng dǎ dié qǐ gēng xiū suàn.

分明少个莺花伴,奈今生缘分浅,凉打叠起更休算。

jiǎo zhēng pá xī yáng wài, shān yǐn yǐn shuǐ màn màn.

【搅筝琶】夕阳外,山隐隐水漫漫。

shì nèn de qī liáng, rú hé dào diān.

似恁的凄凉,如何倒颠。

zhōng yǒu rì xiāng féng,

终有日相逢,

xīn kǔ méi zǎn.

心苦眉攒。

qiáo cuì le yù róng shuí shì guǎn, yuè bù chéng yān cuàn.

憔悴了玉容谁是管,越不成烟爨。

lí tíng yàn shā hòu qī yuǎn yuē jīn qiū pàn, nà qí jiān shén niáng qíng kuǎn.

【离亭宴煞】后期远约今秋判,那其间甚娘情款。

shòu ér dù zhěn lěng qīn hán, ái jǐ xiāo

受儿度枕冷衾寒,捱几宵

yuè kǔ fēng suān.

月苦风酸。

jiǔ mǎn zhēn, tā qīn quàn, xiān zhāi dé dōu wú shǎo bàn.

酒满斟,他亲劝,先摘得都无少半。

běn dài yī yǐn bù liú cán, dào bèi bié lí lèi tiān

本待一饮不留残,到被别离泪添

mǎn.

满。

古诗“《【双调】风入松_翠楼红袖倒》”翻译、赏析和诗意

* 以上翻译,仅供参考

文章导航

·内容

·诗意

·拼音对照